www.tinvuiviet.net
Tủ sách | Suy niệm Tin Mừng | Ngày lễ Công Giáo | Radio Công Giáo | Nghe Giảng-Suy niệm ... | Cầu nguyện-Tâm sự | Hội Mân Côi
05:27 EDT Thứ năm, 25/04/2024

Menu

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 64

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 62


Hôm nayHôm nay : 3047

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 578186

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 19724381

Trang nhất » Tin Tức » Vui buồn cuộc sống » Xã hội

Đêm Tô Thị

Thứ hai - 23/11/2015 18:46
Nàng Tô Thị

Nàng Tô Thị

Ðêm yên tĩnh, thỉnh thoảng một cơn gió lạnh làm tôi rùng mình. Ðồng hồ vẫn kiên nhẫn kêu tích tắc tích tắc một cách đều đặn như nó vẫn hằng chạy mãi hàng bao nhiêu năm nay . Ngày xưa, khi mới lớn tôi rất thích một mình trong đêm khuya, dưới ánh đèn vàng nhạt, tôi học bài, đọc sách và nhớ anh.

Tôi yêu anh vô cùng, cứ mong sau ngày cưới nhau tôi sẽ có anh bên tôi, thức với tôi, trong đêm thanh vắng khi trời dịu mát, anh sẽ ôm tôi vào lòng nghe tôi kể chuyện, tôi có biết bao nhiêu điều để nói với anh.

Thế nhưng tôi đâu có biết rằng, sau khi về với anh, tôi không còn được thức khuya nữa . Anh đi làm suốt ngày, chiều về đã mệt, anh chỉ muốn ngủ, sức khỏe đâu để thức với tôi . Mai còn phải dậy sớm đi làm, còn bao nhiêu công việc dở dang.

Thế là tôi vẫn thức, không còn một mình như tôi ao ước thời con gái, tôi đạt được "phân nửa" giấc mơ, có nghĩa là: tôi thức, còn anh bên cạnh tôi, gần sát bên tôi nhưng . anh ngủ say sưa ngon lành, có cả ngáy, đều đều bên tai tôi.

Tôi vẫn thức trong đêm đen, đôi mắt mở to nhìn lên trần nhà, ngoài kia thỉnh thoảng có một tiếng xe chạy vụt qua . không gian lại yên lặng vô cùng . Tôi khóc . đã bao nhiêu đêm, âm thầm lặng lẽ. Anh ngủ rất say, không hề hay biết.

Bây giờ, đêm, tôi vẫn thức, phân nửa giấc nơ còn lại cũng biến mất.

Tôi thức một mình.

Tôi ngồi yên lặng, anh không thích đèn vàng, tôi trong đêm với ánh đèn néon sáng trắng, nhợt nhạt, lạnh lùng.

Tôi chờ chồng đi nhậu về khuya, chờ nghe tiếng xe Honda quen thuộc để vội vàng chạy ra mở cửa cho anh.

Anh vào nhà, nồng nặc mùi bia, thuốc lá, hơi người, có cả mùi nước hoa mà nhà hàng tẩm trong "khăn lạnh-khăn nóng" cho thực khách.

Dáng đi xiêu vẹo, mắt lờ đờ, mệt mỏi, áo bỏ ngoài quần.

Lòng tôi thắt lại như thấy chồng mình thay đổi, nói ra sợ anh buồn, tôi không còn tìm thấy dáng dấp hiên ngang, nhanh nhẹn, cường tráng ngày mới yêu nhau. Ngày đó, tôi thấy anh đẹp - đối với riêng tôi, anh đẹp nhất trên đời. Tôi yêu anh tha thiết, chỉ mong được về sống với anh, chăm sóc yêu thương anh.

Công việc ngày càng nhiều,  anh càng vắng nhà thường hơn, đêm anh càng về khuya hơn . Tôi sợ một ngày.

Hai năm trước, trong chuyến thực tập ra miền Bắc, anh em trong đoàn được đưa đi thăm một nơi thắng cảnh, trong đó có tượng nàng Tô Thị trên đỉnh núi cao.

Nàng đứng chơi vơi trên sườn núi, tay ôm con, mắt dõi ra xa xăm, chồng nàng còn đánh giặc ngoài xa. Tiếng vó câu như còn rền vang.

Tôi thầm phục nàng, tình yêu, sự chung thủy hun đúc nàng thành đá, rắn rỏi, chấp nhận thi gan cùng tuế nguyệt. Nhưng tôi biết một điều, trái tim nàng vẫn đó, vẫn đập, thắm tươi một tình yêu son sắt.

Ðêm từng đêm cứ trôi qua trong đời, những đêm dài mỏi mòn chờ chồng đi nhậu, đi hát karaoke. Thật khuya, căn nhà vắng lặng quá, tôi ngồi lặng yên, nghe lòng trống vắng.

Thỉnh thoảng ngoài đường vẫn có tiếng xe chạy rẹt qua, những nơi vui chơi hẳn vẫn nhộn nhịp, rộn ràng . nên chồng tôi quên mất thời gian.

Tôi vẫn ngồi yên, chờ một tiếng xe quen thuộc.

Ước mơ lụi tàn, tôi biết anh không khi nào có thể thức một đêm với tôi, để nghe tôi than thở, một tiếng than cho lòng tôi bớt nặng nề.

Hiếm hoi lắm, theo đề nghị của tôi, chở tôi đi đâu đó chơi, vô quán uống nước, ngồi một lúc anh kêu:

- Anh đi làm ngồi suốt ngày, mỏi quá. Tôi chua chát nhớ tới những trận nhậu mà anh đi từ khi tan sở, anh có thể "ngồi" từ chiều đến nửa khuya, những lúc đó sao anh không than???

Tôi đặt cho đêm của tôi cái tên "Tô Thị". Ðêm Tô Thị - nghe cũng văn chương quá chứ? Không phải là đêm Sài Gòn tưng bừng hay đêm Paris ca nhạc . đêm Tô Thị của tôi là đêm đen hun hút đợi chồng đi nhậu, đi hát karaoke, đêm của những tiếng thở dài, đêm của những giọt nước mắt buồn phiền. Ðêm đợi chờ, lo âu, không biết bàn nhậu có những ai, hay phòng karaoke có cô tiếp viên nào hát phụ . Ðêm Tô Thị của riêng tôi hay của nhiều nữa, những bà vợ, bà mẹ, đợi chồng, đợi con, chốc chốc lại thở dài: giờ này vẫn chưa về.

Như mẹ chồng tôi, thỉnh thoảng về thăm cháu, đêm anh chưa về, cứ ra vô thấp thỏm .Hết nằm ngủ gà gật, lại ngồi lên vấn tóc, mắt già trông không rõ, cố nhìn đồng hồ rồi chép miệng.

Giờ này vẫn chưa về !

Ðôi khi tôi đâm ra ích kỷ, tôi muốn đêm Tô Thị của riêng tôi, chỉ một mình tôi chờ, tôi không chép miệng, không thở dài, tôi chỉ chờ, lặng lẽ, lặng lẽ bất động như nàng Tô Thị đứng trên triền núi kia. Với nàng, tình yêu,lòng chung thủy hun đúc nàng thành đá, rắn chắc, kiên trinh.

Còn tôi, đêm đen, sự chờ đợi mỏi mòn, sự vô tình, nỗi buồn phiền chất chứa đè nén từng đêm, từng đêm của bao năm làm vợ anh, khiến trái tim tôi hóa đá.

Tác giả bài viết: M. Thu An

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Từ khóa: Đêm Tô Thị

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Giới thiệu

Liên hệ

Tinvuiviet.net kính chào Quý vị và các bạn. Chúng tôi luôn mong nhận được bài vở cộng tác của mọi người. Xin cám ơn.   Liên hệ: Mọi thắc mắc, góp ý xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email: bbttinvui@gmail.com. Chân thành cảm ơn Quý vị và các bạn đã ghé thăm site. Kính chúc Quý vị và các...

Thánh Lễ - Kinh Nguyện

 



Thánh Lễ Trực Tuyến

Thăm dò ý kiến

Trong Mùa Chay bạn làm gì để tỏ lòng sám hối ?

Ăn chay. Hãm mình.

Bác ái, chia sẻ.

Hoán cải đời sống, đi xưng tội.

Năng tham dự thánh lễ.

Cầu nguyện nhiều hơn.