Bệnh nhân và Chúa Giêsu Thánh Thể

Thánh Thể

Thánh Thể

Cho dẫu đường đời có lắm chông gai, có muôn ngàn nguy khó, có mệt nhọc có nghi nan, có hoang mang lo lắng, tôi vẫn can đảm tiến bước. Bởi lẽ tôi nhận lãnh sức mạnh từ bí tích Thánh Thể. Đức Chúa GIÊSU Thánh Thể trao ban cho tôi niềm hy vọng để tôi chia sẻ với các bệnh nhân tôi chăm sóc hàng ngày.

Từ 7 năm nay tôi hành nghề y tá tại Nhà Thương Đức Mẹ Lộ-Đức. Tôi tốt nghiệp với ngành chuyên môn về bệnh tâm thần. Khi nghe tôi chọn lãnh vực này nhiều người lắc đầu nói:
 
 - Khó lắm đấy nhé! Chúc cô can đảm và thành công!
 
 Riêng tôi, tôi không nghĩ như vậy và không hề sợ hãi điều gì. Tôi là tín hữu Công Giáo. Chính Đức Tin Công Giáo giúp tôi trong cuộc sống hàng ngày. Tôi cống hiến trọn khả năng và trái tim tôi để phục vụ anh chị em kém may mắn nhất: các bệnh nhân tâm thần. Thật vậy. Chữa trị thể xác đã là chuyện khó. Chữa trị tâm thần lại càng khó gấp đôi gấp ba. Làm sao để hàn gắn một vết thương rách nát nơi con tim và nhất là, một vết thương rối bời nơi tâm trí??? Tôi nhớ lời Đức Hồng Y Philippe Barbarin Tổng Giám Mục Lyon, (Bắc Pháp), nói với chúng tôi:
 
 - THIÊN CHÚA giao phó bệnh nhân để anh chị em chăm sóc. Nhưng chính THIÊN CHÚA mới là Đấng chữa lành bệnh!
 
 Tôi nhớ như in câu chuyện xảy ra nơi nhà thờ xứ đạo. Sáng hôm ấy tôi tham dự Thánh Lễ như thường lệ. Vào lúc Truyền Phép, một người bệnh tâm thần mà tôi từng biết rõ, bước ra khỏi chỗ ngồi lên đứng trước bàn thờ. Khi Cha Sở giơ cao Mình Thánh Chúa cho giáo dân thờ lạy, người này nhìn chăm chú Mình Thánh Chúa rồi nói lớn tiếng:
 
 - Thật tuyệt vời! Xin cám ơn THIÊN CHÚA của con!
 
 Câu nói quả là lời tuyên xưng Đức Tin tuyệt hảo. Người ấy không được khỏi bệnh tâm thần. Nhưng THIÊN CHÚA đã đánh động tâm lòng người ấy.
 
 Kể từ sau biến cố hy hữu ấy, mỗi lần tham dự Thánh Lễ đến phần Linh Mục đọc Lời Truyền Phép biến bánh và rượu trở thành Mình và Máu của Đức Chúa GIÊSU KITÔ, tôi luôn luôn đặt trên bàn thờ - để dâng lên THIÊN CHÚA Từ Nhân - tất cả khuôn mặt các bệnh nhân tôi gặp nơi nhà thương. Đặc biệt tôi phó thác cách riêng cho Chúa những bệnh nhân tôi có nhiệm vụ chăm sóc hàng ngày. Tôi thân thưa cùng Chúa:
 
 - Cho dù anh chị em này đang ở xa Chúa, xin Chúa cũng đến với họ qua trung gian con. Xin Chúa đánh động lòng họ và an ủi họ, bởi vì, chỉ duy nhất Chúa mới có thể chữa lành phần yếu đuối nhất nơi con người.
 
 (Chứng từ của cô Sabina Bertaux, người Pháp).
 
 .. Tiếp theo là anh Thierry Mercier, nam y tá chuyên nghiệp.
 
 Đối với tôi, bí tích Thánh Thể đích thật là bữa ăn, không phải bữa ăn thông thường mà là bữa ăn thánh thiêng. Nơi bí tích Thánh Thể chúng ta tìm thấy thức ăn cho đời sống vĩnh cửu. Thức ăn này là chính Đức Chúa GIÊSU KITÔ hiện diện thật sự trong Thánh Thể. Đâu có thức ăn nào quí trọng hơn Bánh Thánh tôi nhận lãnh vào mỗi lúc tham dự Thánh Lễ? Đây là thức ăn nuôi tôi sống từng ngày, từng tuần và từng tháng. Thức ăn thánh thiêng nối kết tôi với chính Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng đã chết và đã sống lại vì tôi, cho tôi và cho toàn thể nhân loại.
 
 Cho dẫu đường đời có lắm chông gai, có muôn ngàn nguy khó, có mệt nhọc có nghi nan, có hoang mang lo lắng, tôi vẫn can đảm tiến bước. Bởi lẽ tôi nhận lãnh sức mạnh từ bí tích Thánh Thể. Đức Chúa GIÊSU Thánh Thể trao ban cho tôi niềm hy vọng để tôi chia sẻ với các bệnh nhân tôi chăm sóc hàng ngày. Sau cùng, Thánh Thể thông truyền cho tôi niềm an bình cùng tình yêu thương, đức bác ái và mối cảm thông để tôi mở rộng con tim tiếp nhận tất cả những ai đang đau khổ. THIÊN CHÚA giàu lòng Thương Xót đặt để trên đường tôi đi người đau yếu bệnh tật hầu cho tôi trở thành người Samaritano nhân hậu, âu yếm cúi xuống chăm sóc họ.
 
 Tôi nhớ lại câu chuyện thánh nữ Bernadette Soubirous (1844-1879). Trước khi được rước Mình Thánh Chúa lần đầu tiên, cô bé Bernadette đã nồng nàn ao ước mong chóng đến ngày lãnh nhận Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU. Ngày nay cũng thế, tôi thân thưa cùng Đức Chúa GIÊSU:
 
 - Lạy Chúa, xin luôn ban cho con niềm ao ước được lãnh nhận Mình Thánh Chúa là Lương Thực Thiêng Liêng cho con trong cuộc sống nơi trần gian.
 
 (”LOURDES magazine”, n.3 (134), Aprile-Maggio/2005, trang 41-42). Radio Vatican 

Tác giả bài viết: Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt