Một chuyện yêu thương

Vợ chồng

Vợ chồng

Chàng và nàng rất trẻ, họ mới lấy nhau được 2 năm. Chàng vốn theo nghề chụp hình, nhưng say mê văn chương. Ngày lại ngày chàng cặm cụi viết sách, tuy rằng sách của chàng nằm dưới lớp bụi trên kệ ở các cửa hàng sách. Chàng rất yêu và luôn chiều theo ý nàng. Thế rồi một ngày nọ.


Nàng bảo chàng: "Anh đi chụp đám cưới con bạn em. Nó hứa trả công hậu đấy?. Chàng đáp: "Bữa đó anh có hẹn với một nhà xuất bản. Em nói với bạn em chịu khó mới người khác". Nàng bĩu môi: "Anh bớt viết đi. Có ai đọc văn anh đâu". Chàng đáp: "Rồi một ngày nào đó, người ta sẽ nhìn nhận những gì anh viết". Nàng xì một tiếng: "Em chẳng quan tâm tới chuyện đó. Nhưng dứt khoát anh phải chụp hình đám cưới của bạn em". Chàng: "Em nghĩ lại đi". Cuộc tranh luận của họ chấm dứt với lời tuyên chiến của nàng: "Cho anh 3 ngày để suy nghĩ, nếu không."

            Ngày thứ nhất. Nàng "đình công". Bếp núc nguội ngắt, tủ lạnh trống trơn. Quần áo dơ nằm chỏng trơ trong phòng tắm. Máy thu hình, máy tính, dàn hifi . bị nàng nhét xuống kho. Ðể tỏ lòng "nhân từ", nàng để lại chiếc giường đôi cho cả hai. Chàng vẫn chúi mũi vào những trang giấy viết dở. Trong túi chàng còn một ít tiền.

            Ngày thứ nhì, nàng tiến hành lục soát và chỉ để lại cho chàng cái túi rỗng và một mẩu giấy cảnh cáo: "chớ dại cầu viện từ bên ngoài, nếu không hậu quả sẽ thê thảm hơn đó". Quả tình chàng đã lo lắng. Buổi tối, chàng năn nỉ nàng nhưng vô vọng. Nàng muốn chàng phải tuyệt đối tuân theo ý nàng.

            Ðêm thứ ba. Chàng nằm quay mặt về một phía, nàng ngoảnh mặt nhìn sang phía khác. Chàng: "Chúng ta cần nói chuyện." . Nàng: "Trừ phi là chuyện chụp hình đám cưới .". Chàng: "Chuyện rất quan trọng". Nàng im lặng. Chàng: "Anh đã gặp một cô gái".

            Nàng không tin vào tai mình. Nàng muốn vùng dậy tát cho chàng một cái, nhưng cố nén chờ chàng nói hết. Chàng rút từ trong ngực áo, chỗ trái tim chàng, một tấm hình. Mắt nàng nhoè lệ, nghĩ sao hôm qua mình quên lục chỗ đó nhỉ. Chàng: "cô ấy rất đẹp và nhân hậu". Trái tim nàng tan nát khi biết rằng có tấm hình của một người con gái khác ở bên trái tim chàng. Chàng: "Cô ấy hứa sẽ giúp anh thực hiện ước vọng văn chương". Nàng giật mình bởi trong quá khứ, chính nàng cũng đã từng hứa như vậy. Chàng: "Cô ấy rất yêu anh".

            Nàng ngồi bật dậy và quát to: "Bộ em không yêu anh hay sao?". Chàng: "Anh nghĩ là cô ấy sẽ không ép anh phải làm những điều anh không muốn". Nàng giận lắm. Chàng chìa bức hình cho nàng: "Em có muốn biết mặt cô ấy không?".

            Nàng hất mạnh tay chàng. Chàng thở dài cất tấm ảnh sau ngực áo. Nàng bật khóc. Chàng tắt đèn nằm xuống. Nàng chong đèn ngồi một mình. Chàng dường như ngủ say thờ đều đều. Nàng thao thức. Nàng hối hận vì cách đối xử với chàng. Nàng sẽ không bắt ép chàng phải nhất nhất theo ý mình. Nàng muốn đánh thức chàng và nói với chàng những lời thật âu yếm. Nhìn vào ngực áo chàng, nàng muốn biết cô gái kia ra sao. Nàng nhẹ nhàng đưa tay rút tấm ảnh. Chợt nàng bật cười rồi liền đó òa khóc. Người trong ảnh không ai khác là chính nàng. Nàng khẽ hôn lên má chàng đang giả vờ ngủ.

Tác giả bài viết: Thương Huyền dịch