Thế nào là sống đạo đích thực?.
 Vào một buổi tối kia ở tỉnh Berlin có một bé trai đi lạc đường. Trong khi em đang ngơ ngác, bối rối và sợ hãi vì màn đêm mỗi lúc càng phủ dầy. Bé chợt trông thấy một bà ăn mặc rất sang trọng, vào loại quý phái, bé mừng rỡ vội vã chạy tới hỏi:Bà ơi, xin bà chỉ dùm cháu đường đi tới Kudamm. Người đàn bà nhìn em với nét mặt nghiêm nghị và nói: Này cháu bé, trước hết bà muốn nói với cháu ít điều: Một, Cháu không được nói với bà là bà ơi nhưng cháu phải dùng câu lịch sự Thưa bà. Thứ hai, chỗ cháu muốn tới là Kurfuerstendamm chứ không phải như cháu gọi là Kudamm. Ðiều thứ ba, khi cháu nói chuyện với người lớn, cháu không được để tay ở trong túi quần nghe. Nghe tới đây cậu bé nhanh nhẹn đáp lại bà: Những điều đó phức tạp quá. Như vậy cháu thích đi lạc đường hơn. Thế là cậu bé biến dạng vào trong đêm tối.
Qua câu truyện thực tế trong cuộc sống cũng như những lời giáo huấn của Chúa cho chúng ta thấy, người đàn bà quý phái, là người muốn tỏ ra là người rất thông thạo sự giao tế ở đời và muốn làm bậc thầy mọi nơi, mọi lúc. Còn các kinh sư và những người Phari-siêu, họ cũng là những người thông luật, chuyên viên về luật, là những người quan trọng trong đời sống chính trị và tôn giáo thời bấy giờ, vì thế họ cũng rất có uy tín đối với dân chúng. Chính vì thế họ rất nghiên nhặt trong việc giảng dậy đạo lý chân truyền của Mô-sê. Nhưng những giải thích cá nhân của họ đã được Chúa cảnh cáo và căn dặn dân chúng phải đề phòng, phải ý thức vì lối sống của họ rất khác với giáo lý họ dậy và Chúa cũng đã mạnh mẽ chỉ trích họ:Vậy những gì họ nói thì anh em làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm.
Qua những tư tưởng đơn sơ trên, chúng ta hãy đọc lại bài Phúc "m hôm nay với ánh sáng Thần Linh Chúa hướng dẫn để chúng ta lấy ra từ những mẫu người này một tấm gương cho chúng ta có thể đứng trước mà soi, nhờ sự phản ảnh đó mỗi người nhìn được rõ đời sống đạo thực tế của mình như thế nào! Chúng ta có bị xếp vào loại người sống đức tin chỉ theo hình thức như họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi chỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là rap-bi. Ðó là những người rất chăm chỉ đi dự Thánh lễ, đọc kinh cầu nguyện mỗi ngày, nhưng sau đó họ sống với những lời kinh nguyện như thế nào trong gia đình, ngoài xã hội, chúng ta có đưa được con người dễ thương của Chúa Kitô đến cho người khác bằng chính cuộc sống của ta không? Ðây là dịp mỗi người chúng ta hãy dừng lại trước những tấm gương trên đây để tự kiểm điểm đời sống đức tin của mình.
Đã đọc: 676 |