Thầy ban bình an của Thầy cho các con
 Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại lời từ biệt của Đức Kitô trong bữa tiệc cuối cùng. Suốt 3 năm trời Thầy trò sát cánh bên nhau trong sứ mệnh được ủy thác, nhưng có một số điều vẫn được dành riêng cho những giây phút cuối cùng để nói lên sự nghiêm trọng của nó. Giờ đây, Chúa Giê-su không còn bôn ba, bận rộn trong việc giảng dậy, chữa bệnh và làm phép lạ nữa, mà Thầy trò bên nhau cùng sống những giờ còn lại. Khi người ta hấp hối, mỗi giây phút sống với người thân là những thời giờ quí báu, và những điều quan trọng nhất thường được dặn dò vào giờ phút cuối cùng này.
Thường tình, khi nghĩ đến mình sắp nhắm mắt lià đời, những người có nghề nghiệp lo truyền nghề lại cho con cháu; người có toa thuốc qúy trối lại cho hậu thế; gia tài sản nhiệp thì sang tên; những người lắm tiền nhiều của thường để lại một gia tài kếch xù cho con cái hưởng dùng; hoặc rộng lòng hơn, họ dâng cúng vào các hội từ thiện. Những người không sẵn tiền, thì cố gom góp hàng tháng để đóng bảo hiểm nhân thọ, hy vọng sau khi qúa cố, người thân có bạc triệu tiêu dùng thoải mái. Con người qúy vàng trọng của, nên họ cho của cải bạc tiền là món qùa qúy nhất trên đời để lại cho người thân, cho dù cả đời họ phải nai lưng tìm kiếm, bòn góp, phải cầy hai "jobs", phải cặm cụi sáng tối quên cả sống cuộc sống độc nhất họ có để thu tích.
Là Thiên Chúa thật và là Người thật, hẳn Chúa Giê-su cũng quan tâm đến điều di chúc trước khi từ gĩa các môn đệ yêu dấu để về cùng Chúa Cha. Là chủ trái đất, Ngài không nghĩ đến bạc vàng vì biết nó tạm bợ, không để lại bài thuốc thần vì nó cũng chỉ phục vụ sự sống mau qua, không để lại gia tài vì cũng chỉ giúp cho vài ba người. Báu vật Người để lại cho các môn đệ yêu dấu là Thánh Thần Chân Lý và sự Bình An. Thần Chân Lý sẽ nhắc nhở cho các môn đệ tất cả những gì Chúa Giê-su đã nói trong suốt ba năm giảng dậy. Còn sự Bình An là chính Ngôi Hai thì Thiên Chúa đã trao tặng con người trong đêm Giáng Sinh "Bình an dưới thế cho người thiện tâm", nhưng con người vẫn không lưu tâm đến, và chưa lãnh nhận được, ngay cả đến hôm nay sau đã hơn hai thiên niên kỷ. Chúa Giêsu chính là Chúa sự Bình An, Ngài luôn sống trong sự Bình An của Thiên Chúa Cha và nay Ngài tặng Bình An lại cho các môn đệ yêu quí của Ngài khi trở về cùng Cha. "Thầy để lại Bình An cho các con. Thầy ban Bình An của Thầy cho các con, không giống như thế gian ban tặng."
Chúng ta nhìn lại cuộc đời cuả Đức Kitô để hiểu sự Bình An quan trọng như thế nào: Nằm trong hang bò lừa, thiếu thốn đủ điều, Chúa Bình An. Khi Đức Mẹ và Thánh Giu-se lo lắng tìm con trong đền thờ, Chúa vẫn Bình An. Khi bị cám dỗ trong sa mạc, Chúa vẫn Bình An. Khi bị dân chúng quấy rầy giờ nghỉ ngơi, Chúa vẫn Bình An. Khi phải vất vả rao giảng Tin Mừng, Chúa Bình An. Khi các môn đệ hốt hoảng vì bão biển, Chúa vẫn giữ được Bình An. Khi bị người khác ghen ghét, chống đối Chúa vẫn Bình An. Khi bị luận án, Chúa vẫn Bình An. Khi vác thánh gía giữa những người chế nhạo, chúa vẫn Bình An. Khi bị bỏ rơi trên Thánh giá Chúa vẫn Bình An vì Ngài biết Cha luôn ở với Ngài bởi Ngài luôn tìm ý Cha, và Ngài luôn cầu nguyện với Chúa Cha.
Trong cuộc sống ngày nay, những nghịch cảnh bên ngoài thường đe doạ sự Bình An của chúng ta như: chiến tranh, thiên tai, khủng bố, tai nạn, chết chóc... Rồi những lo toan, bận rộn của cuộc sống làm chúng ta dễ đánh mất sự Bình An nội tâm. Chúng ta cảm thấy khó giữ sự Bình An nếu không có ơn Chúa giúp. Những hoàn cảnh bên trong nội tâm hoặc gia đình như: khi đối diện với thử thách, việc làm không ổn, con cái chểnh mảng việc học, gia nhập băng đảng, bệnh tật nan y; khi gặp cám dỗ thử thách trong đời sống gia đình; khi sống trong xã hội mà việc ly dị trở nên luật tự nhiên... Những lúc đó hỏi thử chúng ta còn giữ được sự Bình An không? Còn Đức tin và còn lòng cậy trông vững vàng? Lời chúc Bình an của Chúa trở nên cấp bách vì chỉ có sự Bình An giúp chúng ta tìm lại nguồn hi vọng, sự kiên nhẫn và lòng phó thác.
Vậy Bình an của Chúa khác với bình an của thế gian như thế nào? Đó là sự Bình An của một tâm hồn trong sạch, Bình An của sự phó thác, Bình An của sự kiên nhẫn chấp nhận mọi nghịch cảnh, mọi đau thương, mọi cám dỗ với niềm tin tưởng phó thác vào quyền năng và sự quan phòng của Thiên Chúa. Phải, chính Ngài là Vua Bình An. Khi nào bạn cảm nghiệm sự bình an, thì bạn cảm nghiệm chính Thiên Chúa. Vì chính Chúa ước mong để sự Bình An của Ngài cho bạn. Vậy chúng ta không những năng cầu xin Chúa ban sự Bình An của Ngài cho tâm hồn chúng ta, cho người thân, cho giáo xứ, cho đất nước cũng như cho thế giới; mà xin chính Chúa Giê-su cùng đồng hành với ta trong mọi hoàn cảnh. Cho dù cuộc đời có đảo điên, điên đảo đến đâu đi nữa, nếu tâm hồn chúng ta gần gũi với Chúa, cắm sâu chôn chặt trong Ngài, sự Bình An Ngài để lại sẽ chan hòa tràn ngập vào lòng ta, môi trường ta sống, và làm cho chúng ta thành sứ giả hoà bình. Chúa ở đâu thì sự Bình An sẽ ngự trị ở đó và tâm hồn cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa sẽ được tràn đầy Bình an. Đồng hành với Ngài, cuộc lữ hành đầy cam go và gây cấn trần thế trở thành một hành trình Bình An, đầy hy vọng và chan chưá niềm vui. Nguyện xin ân sủng của Đức Kitô Phục Sinh và sự Bình An của Ngài ở với bạn.
Đã đọc: 931 |