Mặt biển dậy sóng
 Qua đoạn Tin mừng vừa nghe, chúng ta cùng nhau dừng lại ở hình ảnh mặt biển dậy sóng.
Thực vậy, hình ảnh này trước hết được áp dụng cho Giáo hội. Đọc lại lịch sử Giáo hội, chúng ta thấy Giáo hội không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, sóng yên biển lặng.
Trái lại, rất nhiều lần phong ba đã nổi lên như muốn nhận chìm con thuyền Giáo hội. Bão táp có thể đến từ bên ngoài do những bắt bớ Giáo hội đã gặp phải. Ngay từ khi còn phôi thai, Giáo hội đã phải trải qua ba trăm năm cấm cách dưới thời các bạo vương La mã, khiến cho hàng ngàn tín hữu đã phải đổ máu đào làm chứng cho Tin mừng.
Giáo hội Việt Nam cũng không thoát khỏi định luật ấy, đã phải gánh chịu hơn ba trăm năm cấm cách khiến cho hàng ngàn người đã phải hy sinh mạng sống vì danh Đức Kitô.
Ngày nay, cấm cách vẫn còn đó, nay thì ở chỗ này, mai thì ở chỗ kia trên thế giới, bằng những cách thức khác nhau, đúng như Lời Chúa đã tiên báo :
- Nếu họ đã bắt bớ Thày, thì họ cũng sẽ bắt bớ các con.
Bão táp còn có thể xuất phát từ bên trong, ngay giữa lòng Giáo hội, bời những chia rẽ và bất đồng, những giáo phái và phe nhóm, làm cho khuôn mặt Giáo hội bị rạn nứt.
Ngoài ra, hình ảnh mặt biển dậy sống còn được áp dụng cho mỗi người chúng ta. Thực vậy, cuộc đời không lúc nào cũng là những ngày nắng ấm và thành công không phải lúc nào cũng mỉm cười với chúng ta. Trái lại, rất nhiều khi chúng ta đã gặp phải bão táp.
Nào là những khổ đau, những bất hạnh từ bên ngoài xô tới. Nào là những khủng hoảng, những đam mê sai trái từ bên trong, lôi cuốn chúng ta vào vòng tội lỗi. Mỗi khổ đau, mỗi cám dỗ là như một con sóng bạc đầu muốn nhận chìm chúng ta xuống đáy nước.
Vậy trong những hoàn cảnh như thế, chúng ta phải làm gì ?
Trước hết là trên bình diện Giáo hội. Đối với những bão táp từ bên ngoài xảy đến, chúng ta hãy xác tín rằng : Cấm cách chỉ là chuyện thường tình, bởi vì nếu họ đã bắt bớ Thày, thì họ cũng sẽ bắt bớ các con. Tuy nhiên, điều quan trọng, đó là chúng ta hay xác tín vào Chúa như lời Ngài đã phán :
- Các con hãy tin tưởng, Thày sẽ thắng thế gian.
Sau cơn mưa,trời lại sáng. Sau những bắt bớ và cấm cách, Giáo hội sẽ lại càng được phát triển và lớn lên, như lời Tertulianô đã nói :
- Máu cách thánh tử đạo là hạt gióng làm nảy sinh các tín hữu.
Còn nếu như cuồng phong xuất phát từ trong lòng Giáo hội, thì chúng ta cần phải kêu lên cùng Chúa như thánh Phêrô ngày xưa :
- Lạy Thày, xin cứu chúng con, kẻo chúng con chết mất.
Chắc chắn Chúa sẽ ra tay nâng đỡ, để con thuyền Giáo hội của Ngài không bị đắm chìm và cuốn trôi, như lời Ngài cũng đã nói với thánh Phêrô :
- Con là đá, trên đá này Thày sẽ xây Giáo hội của Thày và các cửa hỏa ngục cũng không làm gì nổi.
Tiếp đến là trong phạm vi cá nhân. Đứng trước những khó khăn từ bên ngoài cũng như những cám dỗ từ bên trong, điều quan trọng đó là chúng ta phải sống gắn bó mật thiết với Chúa qua những tâm tình cầu nguyện. Đừng bao giờ xa lìa Chúa, trái lại hãy tin tưởng và phó thác vào tình thương và quyền năng của Ngài.
Sở dĩ thánh Phêrô đã chìm xuống đáy nước chỉ vì đã nghi ngờ và sợ hãi. Sở dĩ thánh Phêrô đã chối bỏ Chúa chỉ vì đã quá cậy dựa vào sức riêng của mình. Với chúng ta cũng thế, hãy tin tưởng và cầunguyện.
Như một em nhỏ, ngày kia chẳng may gặp phải con chó dữ. Em sẽ làm gì ? Chạy trốn thì không đủ nhanh nhẹn. Chống cữ thì không đủ sức mạnh. Trong trường hợp này, em chỉ còn có một cách thức duy nhất, đó là kêu ba, kêu má tới giúp đỡ. Và một khi được đi bên ba, bên má, em sẽ cảm thấy an toàn và không còn sợ hãi.
Với chúng ta cũng vậy, Chúa sẽ không bao giờ bỏ rơi những kẻ thành thâm kêu cầu Ngài. Hay như một câu danh ngôn cũng đã nói : Có Chúa thì màng nhện cũng trở nên tường thành. Còn không có Chúa, thi tường thành cũng chỉ là màng nhện mà thôi.
Đã đọc: 891 |