Cấp độ ưu tiên trong tình yêu (Lc 14,25-33)
 Suy niệm: Chúa Giê-su có đòi hỏi một điều “phản tự nhiên” không khi Ngài yêu cầu người ta phải “dứt bỏ” người thân và cả mạng sống mình nữa thì mới được làm môn đệ của Ngài? Trong Tin Mừng Mát-thêu, Chúa nói rõ hơn về “cấp độ ưu tiên” này: “Ai yêu cha hay mẹ hơn Thầy, thì không xứng đáng với thầy. Ai yêu con trai hay con gái hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy” (Mt 10,37). Nhớ chuyện Áp-ra-ham vâng lời Thiên Chúa, đem người con duy nhất của mình là I-xa-ác hiến tế cho Ngài, để hiểu được rằng Ngài là Đấng Tối Cao sáng tạo nên muôn loài, đã tín thác vào Chúa, thì cũng yêu mến Ngài “trên hết mọi sự,” trên cả tình yêu dành cho cha mẹ, anh em, chị em, con trai con gái, và thậm chí, dám hy sinh cả mạng sống mình, nếu Ngài muốn.
Mời Bạn: Kinh Mười Điều Răn được tóm kết bằng câu: “Trước kính mến một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự, sau lại yêu người như mình ta vậy.” Hai điều răn kính mến Chúa và yêu thương người không được tách biệt nhau. Khi dạy ta yêu mến Chúa trên hết mọi sự, Chúa không hạ giá tình yêu nhân loại mà Ngài lại nâng nó lên tầm cao vô biên của tình yêu Thiên Chúa. Nhờ đó, khi “yêu Chúa trên hết mọi sự” ta sẽ “yêu người như Chúa yêu ta.”
Sống Lời Chúa: Mỗi khi làm một việc thờ phượng Chúa, bạn luôn luôn kèm theo một việc bác ái phục vụ tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con nhận rõ cấp bậc ưu tiên trong tình yêu để con yêu Chúa hết lòng, và cũng yêu người như Chúa yêu con.
--------------------------
Chấm nối chấm ...
Có rất đông người cùng đi đường với Đức Giêsu. Người quay lại bảo họ: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.
Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: “Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc”.
Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà.
Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được”.
CHÚA LÀ TRÊN HẾT
Thánh Charles Cornay đã bỏ lại quê hương để lên đường ra đi theo tiếng Chúa gọi. Một lần nọ, trên hành trình truyền giáo, lúc xe lửa dừng lại một ga gần làng của ngài, hết thảy cha mẹ và họ hàng đều ra đón thăm. Vì thương con phải dấn thân vào nguy hiểm, cha mẹ ngài đã hết sức ngăn cản, thậm chí đã ngã lăn ra trên đường để giữ chân ngài. Thế nhưng, để giữ trọn nghĩa vụ với Cha trên trời, Cornay can đảm bước qua mình song thân mà đi, mặc cho nước mắt cứ thế tuôn rơi... Ngày 20/09/1837, ngài đã chịu chết vì danh Đức Kitô tại Sơn Tây, miền Bắc Việt Nam.
Trong cuộc sống, luôn có những cơ hội và thử thách đòi buộc con người phải chọn lựa. Chọn lựa điều này, phải từ bỏ điều kia vì chẳng ai có thể đi một lúc hai con đường. Từ bỏ không phải chỉ là từ bỏ những điều xấu mà nhiều khi cũng cần từ bỏ những điều tốt để có thể chọn điều tốt hơn.
Chúa Giêsu cũng đòi hỏi những ai theo Người phải chọn lựa. Một khi đã theo Người thì phải đặt Người trên những giá trị khác. Chắc hẳn, Chúa không phản đối việc người môn đệ yêu gia đình, bạn bè, yêu cuộc sống làm người với những niềm hạnh phúc tại thế. Tuy nhiên, chọn Chúa vẫn là lựa chọn trước hết cho những ai muốn trở nên môn đệ của Người.
Lạy Chúa Giêsu, hành trình theo Chúa nhiều khó khăn, thử thách. Xin Chúa ban cho chúng con lòng can đảm để chọn Chúa, chấp nhận mọi trở ngại trên đường.
Đã đọc: 613 |