Các tín hữu đã qua đời
 Bước vào tháng mười một, Giáo hội muốn hướng cái nhìn của chúng ta vào những vùng trời khác của nước Chúa bằng cách thiết lập mối liên hệ mật thiết giữa chúng ta, những lữ khách nơi trần gian, với những bậc đàn anh đã đi trước chúng ta.
Với ngày lễ các thánh, chúng ta vui mừng trước hạnh phúc vinh quang của những bậc cha ông. Chúng ta không phải chỉ mừng kính những vị thánh được Giáo hội tuyên phong, có tên trong danh bộ, nhưng chúng ta còn mừng kính những vị thánh vô danh, đã trung thành với Chúa và giờ đây cũng đang ca tụng Chúa trên nước trời.
Tiếp đến, với ngày lễ các linh hồn, chúng ta hướng tới những người đã qua đời mà chúng ta luôn cầu xin Chúa cho các ngài được nghỉ yên muôn đời.
Hai ngày tưởng nhớ. Ngày tưởng nhớ các thánh và ngày tưởng nhớ các linh hồn được liên kết với nhau một cách chặt chẽ. Niềm vui và ánh sáng của ngày lễ các thánh sẽ xâm nhập và chiếu dõi vào ngày lễ các linh hồn.
Ngay từ trưa ngày lễ các thánh, chúng ta bắt đầu viếng nhà thờ để cầu nguyện cho các linh hồn, cũng như viếng nghĩa địa, để tưởng nhớ đến những người đã khuất, mà sự hiện diện và mối giây tình cảm đã có một thời gắn bó với chúng ta.
Mặc dù đã nghỉ yên nơi lòng đất lạnh, nhưng các ngài dường như sống lại trong tâm trí chúng ta, vì những kỷ niệm dĩ vãng được gợi lên. Thế nhưng, chúng ta không được phép buồn phiền như những người khác không tin tưởng vào Thiên Chúa và nói rằng chết là hết.
Trái lại, là người tín hữu chúng ta luôn tuyên xưng :
- Tôi trông đợi kẻ chết sống lại và sự sống đời sau.
Ngày lễ các linh hồn gửi đến cho chúng ta sứ điệp về sự sống lại và về sự sống đời sau, như lời Kinh Tiền Tụng chúng ta vốn nghe đọc :
- Lạy Chúa, đối với các tín hữu Chúa, sự sống thay đổi chứ không mất đi và khi nơi nương tựa ở trần gian bị hủy diệt tiêu tan thì họ lại được một nơi cư ngụ vĩnh viễn dọn sẵn ở trên trời.
Giáo lý đã đem lại niềm vui mừng và hy vọng, vì loan báo cho chúng ta hay tin mừng Phục sinh. Đức Kitô đã chiến thắng sự chết vì chính Ngài đã xác quyết :
- Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta sẽ không bao giờ chết nhưng được sống muôn đời.
Cùng với thánh Phaolô chúng ta có thể kêu lên :
- Hỡi thần chết sự chiến thắng của ngươi ở đâu và nọc độc của ngươi ở đâu.
Thánh Charles Borromée ngày kia giao cho một họa sĩ vẽ bức tranh diễn tả về cái chết. Ông ta liền vẽ một bộ xương tay cầm lưỡi hái. Thánh nhân thấy vậy bèn hỏi :
- Tại sao lại vẽ như thế ? Hãy vẽ một thiên thần cầm trong tay chiếc chìa khóa vàng.
Đó là hình ảnh tượng trưng về cái chết của người Kitô hữu.
Đối với chúng ta, cái chết không phải là một cái gì ghê sợ, vì chúng ta biết rằng đó là một khung cửa tăm tối, chúng ta phải vượt qua để bước vào quê hương nước trời, ở đó Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt, sẽ không còn tang tóc và đau khổ.
Nếu tin tưởng như vậy, chúng ta sẽ chỉ đau khổ trong giây lát, nhưng vinh quang sẽ muôn đời bất tận. Hay như lời thánh Phaolô đã viết :
- Những đau khổ đời này làm sao sánh ví được với vinh quang mà Chúa dành cho chúng ta.
Cái chết chính là một sứ thần do Chúa Cha sai đến để dẫn chúng ta vào quê trời. Vì thế chúng ta không ngạc nhiên khi thấy các tín hữu sơ khai đã mong chờ cái chết, và trên các mộ bia người ta thường vẽ cành vạn tuế để chỉ sự chiến thắng với những hàng chữ :
- Sống mãi với Đức Kitô.
- Nơi đây là sự sống.
- Nhờ niềm tin vào Đức Kitô mà được sống muôn đời.
Thánh Phanxicô Assie thường gọi cái chết là người chị. Thánh Louis Gonzaga thường nói trong cơn hấp hối :
- Tôi sẽ ra đi trong vui mừng.
Lacordaire, một nhà giảng thuyết lừng danh, trên giường bệnh cũng đã kêu lên :
- Lạy Chúa, xin hãy mở cửa nước trời cho con.
Trái lại những kẻ chối bỏ Thiên Chúa và cho rằng chết là hết sẽ phải băn khoăn lo lắng, vì ngôi mộ nhỏ với ba thước đất sẽ chôn vùi và hủy diệt tất cả.
- Trăm năm nào có gì đâu,
Chẳng qua một nắm cỏ khâu xanh rì.
Còn đối với chúng ta, chúng ta sống là sống trong Chúa, và chúng ta chết là chúng ta chết trong Chúa, như lời kinh ban tối chúng ta hằng kêu xin :
- Lạy Chúa, con xin phó thác hồn con ở trong tay Chúa.
Để kết luận, trong tháng này cũng như trong suốt cả cuộc đời, chúng ta hãy dâng lên Chúa những lời kinh, những hy sinh và những thánh lễ để cầu cho những anh chị em đã qua đời, để các ngài được Chúa đón nhận vào quê hương nước trời.
Đã đọc: 1076 |