Cỏ lùng xen vào lúa
 Thế giới này giống như cánh đồng lúa đầy cỏ lùng xen vào. Những ông thánh sống lẫn lộn với những thằng quỷ, tốt xen lẫn với xấu. Tốt như những tổ chức nhân đạo, nhân quyền, hòa bình thế giới, UNESCO, UNICEP, FAO, OLYMPIC, WORLD CUP là những tổ chức xây dựng văn hóa, giáo dục tình thương bảo vệ sức khỏe trẻ em, phát triển lương thực thế giới, thăng tiến những tài năng, chăm lo y tế. Nhưng lại có rất nhiều những tổ chức xấu xen vào như Mafia, buôn lậu, ma túy, vũ khí, bọn khủng bố, trộm cướp, du đãng, buôn bán trẻ em, phim ảnh sách báo đồi trụy. Đồ thật, hàng tốt bị xen lẫn hàng xấu, đồ giả. Người lương thiện, chân chính bị lẫn lộn với kẻ tham ô, móc ngoặc, bất lương. Những thứ cỏ lùng gai góc đó không bao giờ hết, chỉ đến mùa gặt tận thế chúng mới bị quét sạch, đốt sạch. Tận thế sẽ thiêu đốt tất cả những thứ cỏ lùng đó, những kẻ xấu, kẻ dữ đó. Còn lúa thì được gánh về, chở về kho. Những thánh nhân, những người lương thiên, công chính sẽ sáng chói trong ngày vinh quang đó, được rước vào nước hạnh phúc đời đời. Thấy cỏ lùng xuất hiện với lúa các đầy tớ đến hỏi ông chủ: “Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu ra vậy?”.
Thấy sự dữ tràn lan trên thế giới, bao nhiêu người thắc mắc: sự dữ, sự ác, bởi đâu ra? Chúng ta nhiều lần thấy gian tà thắng ngay lành, bất công thắng công chính. Kẻ ác thắng kẻ thiện, cũng thất vọng kêu trách: Sao Chúa để kẻ dữ sống lâu, mạnh khỏe, giầu sang, may mắn, còn kẻ lành phải khổ cực trăm chiều? Trước những thắc mắc đó, Chúa đáp: “Kẻ thù đã làm đó!”
Kẻ thù là ai? Thánh kinh cho biết có hai thứ kẻ thù: kẻ thù ở trong ta và kẻ thù ở ngoài ta.
Kẻ thù ở ngoài ta có những tên khác nhau: con rắn cám dỗ phỉnh gạt (St. 3, 2.13), con rồng, rắn xưa, quỷ, satan (Kh. 12,9), con thuồng luồng leviathan (Is. 27,1), kẻ thù, kẻ chống đối (Mt. 13, 25. Lc 10, 19, 2cr 6, 15). Những kẻ thù này ở ngoài con người, nhưng chúng xâm nhập vào con người sâu hiểm tới độ đồng hóa với bản tính nhân loại. Nhưng chúng sẽ bị “Thiên Thần Chúa từ trời xuống, tay cầm chìa khóa vực thẳm và một dây xích lớn, bắt lấy con rồng, tức là con rắn xưa cũng là ma quỷ satan xích nó… quăng vào vực thẳm, rồi đóng cửa niêm phong lại” (Kh 20. 2-3).
Nhưng một mình quỷ thôi, chúng sẽ bất lực như bất lực đối với Thánh Gióp. Chỉ khi có sự tiếp tay của ta như Eva tiếp nó, nó mới thành kẻ thù trong ta: nó trở nên kẻ nội thù ghê gớm. Nó mọc lên những cỏ lùng, bụi gai, đá sỏi, quỷ dữ (Mt. 13, 18-22). “Vì tự lòng phát xuất ra những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cướp, chứng gian, vu khống” (Mt 15, 19)
Khi chủ cho biết kẻ thù làm đó, thì đầy tớ xin nhổ đi, chủ sợ hại đến lúa, nên ông đáp: “Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt”, thái độ của chủ thật khôn ngoan, ông kiên nhẫn chờ đợi đến mùa gặt, mới nhặt cỏ lùng đốt đi.
Sự chờ đợi kiên trì của Thiên Chúa đối với kẻ dữ, chính là để biểu lộ lòng thương yêu vô cùng của Chúa, nếu Chúa nóng lòng đánh nhanh, đánh mạnh, quét sạch kẻ thù theo như lời xin của đầy tớ và ước muốn của chúng ta, thì chắc chúng ta cũng bị thiêu đốt, chứ không phải chỉ có kẻ thù xa xôi, kẻ thù bên ngoài. Bởi vì ai trong chúng ta cũng có cỏ lùng, cỏ xấu, kẻ dữ mọc trong lòng mình, do mình đã giơ tay hái lấy những hạt cỏ, những giống độc, những trái cấm mà ăn như bà Eva xưa. Chúa chờ cho chúng ta biết tìm ra hết các giống xấu đó và nhổ chúng đi, thanh tẩy sạch mọi nọc độc đi, để đón nhận những giống tốt Chúa ban vào tâm hồn chúng ta, mong sao đến mùa gặt, chúng ta được chở vào kho lẫm hằng sống muôn đời.
Phải chăng Thiên Chúa đang chờ đợi chúng ta như đứa con phung phá trở về, như những người thâu thuế đấm ngực ăn năn, như cô gái điếm Madalena trở về nên Thánh nữ, chờ Simon Phêrô khóc lóc trở về làm nền tảng Hội Thánh, chờ anh trộm bên hữu Thập giá Chúa trở nên bạn hiền an ủi Người, chờ đứa con trụy lạc Augustinô trở về làm Giám mục Tiến sĩ Hội Thánh.
Xin đừng thất vọng, Chúa có thể làm cho con lạc đà chui qua lỗ kim được thì cũng làm cho những kẻ quỷ ám trở thành lành thánh được. Nhưng khốn cho những kẻ thất vọng như Giuda tự ý kết án treo cổ mình chết thật tội nghiệp.
(Trích trong ‘Xây Nhà Trên Đá’ của Lm. Giuse Vũ Khắc Nghiêm)
Đã đọc: 270 |