Đức Giêsu chịu quỷ cám dỗ
 Cám dỗ là phần của cuộc sống chúng ta. Đối với người không có đức tin, cám dỗ không là vấn đề, vì họ không biểt tội phước gì cả. Muốn thì làm, vì họ không có luật lệ nào ràng buộc, chỉ có luật xã hội mà thôi. Vì thế cám dỗ không là một vấn đề quan trọng.
Đối với chúng ta, những kẻ tin, cám dỗ là một vấn đề hệ trọng vì nó liên can đến hạnh phúc của chúng ta.
Ngay từ khởi nguyên, cám dỗ đã xuất hiện, bà Evà đã nghe theo, và kéo chúng ta vào hố sâu tội lỗi. Trong suốt quyển Kinh Thánh, cám dỗ vẫn thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống của dân Chúa. Dân Do thái bị cám dỗ trong sa mạc, đã kêu trách Thiên Chúa. Ông Gióp đã phải đương đầu với những cơn cám dỗ và thử thách, nhưng may thay, ông đã vững lòng tin và đã trở nên công chính. Êlia, vị tiên tri cứng rắn can cường đã phải bị cám dỗ đến nản lòng. Ông đã phải la lên: “Lạy Chúa, xin Chúa cất con đi vì con không tốt hơn cha ông của con. Con đã chiến đấu cho Chúa, nhưng giờ đây người ta còn muốn cất mạng sống con…” Các tiên tri cũng bị những cơn cám dỗ làm nản lòng vì sự cứng lòng của dân. Vua Đavít đã bị cám dỗ vì sắc đẹp của bà Bát Seva, vợ của tướng quân Urigia, và đã sa ngã. Các vua It-ra-en đã bị cám dỗ bỏ Chúa theo thần Baan…
Cám dỗ là một điều hiển nhiên trong cuộc sống chúng ta. Chính chúng ta trở thành cám dỗ cho chính mình, vì chúng ta mang nặng một khối tình dục trong chúng ta mà thánh Phaolô gọi là “xác thịt”. Ngài nói rằng, trong chúng ta vẫn có cuộc giằng co giữa xác thịt và tinh thần. “Tôi lại mang tính xác thịt, bị bán làm tôi tội lỗi…Điều tôi muốn làm thì tôi không làm, nhưng điều tôi ghét thì tôi lại cứ làm”. Nơi khác Ngài nói: “Nếu anh em sống theo xác thịt, anh em sẽ phải chết, nhưng nếu nhờ Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em, thì anh em sẽ được sống”… “Thật, tôi là một người khốn nạn! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết nầy?” Như thế cuộc sống của chúng ta mãi mãi là một cuộc chiến liên lỉ. Chúng ta luôn bị đặt trước sự chọn lựa hằng ngày giữa cái tốt và cái xấu.
Mùa chay là mùa chiến đấu để giải thoát mình khỏi vòng kiềm tỏa của tội lỗi.
Chúa Giêsu đã làm người như chúng ta, cũng kinh nghiệm những cơn cám dỗ. Tên cám dỗ đã đến với Ngài với dáng vẻ thân tình, thông cảm cơn đói của Ngài sau bao nhiêu ngày chay tịnh: “Nếu ông là Con Thiên Chúa…Ông hãy biến hòn đá nầy thành bánh cho ông ăn” Điều nầy có nghĩa gì? Tức là ông có quyền, có mọi thứ để sống như ý muốn. Tại sao lại phải khổ nhọc chịu đói như thế? Hãy sống cho thỏa thích vì ông có quyền trên mọi sự. Ông là Con Thiên Chúa.
Nếu chúng ta ở trong hoàn cảnh của Chúa Giêsu, chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta có can đảm từ chối lời mời gọi thân tình đó không? Chúng ta dám chịu đựng đến cùng để thi hành những gì Chúa muốn không? Hay là chúng ta nghĩ rằng, ăn uống thì có gì là xấu đâu! Giờ nầy là hết giờ chay tịnh rồi thì cứ thoải mái!
Chúa Giêsu biết những gì Ngài phải làm và Ngài luôn trung thành đến cùng. Quyền uy trong tay Ngài, không phải để thỏa mãn nhu cầu vật chất của bản thân Ngài mà là để chu toàn sứ mệnh đã được trao phó. Ngài chỉ sống theo Lời Chúa: “Con người không chỉ sống bằng cơm bánh”. Còn cái gì cao trọng hơn cơm bánh hay lợi lộc trần gian. Ngài có một chọn lựa dứt khoát. Ngài biết rõ những gì Ngài phải làm. Chúng ta vẫn bị cám dỗ là không dứt khoát, chúng ta muốn chọn cả đời nầy và đời sau.
Ma quỉ bảo Ngài biến những hòn đá nên bánh ăn cho đỡ đói. Ngài từ chối. Ngài sẽ biến không phải hòn đá trở nên bánh mà Ngài sẽ làm hơn thế nữa, là biến bánh thành thịt máu Ngài cho thế gian được sống. Ngài chỉ làm cho người khác mà không bao giờ làm gì cho mình. Đó là điều khác biệt giữa chúng ta và Ngài.
Ma quỉ tự cho mình là chủ tể mọi loài và bảo Ngài quì lạy hắn để được làm vua trần thế. Thật là một trò hề quái dị! Ma quỉ đòi chiếm quyền tối thượng của Chúa, Ngài mới là chủ tể đích thực. Ngài chỉ trả lời bằng một lời đã ghi trong Kinh Thánh: “Ngươi hãy thờ lạy một mình Thiên Chúa”.
Cám dỗ nầy là một cái bẫy mà nhiều người đã sa vào mà không hay. Chúng ta dễ quì lạy ma quỉ, chúng ta thờ tiền mà không hay. Nhiều người đã chối bỏ Chúa để chạy theo địa vị, danh vọng, tiền của. Ma quỉ không hiện ra tỏ tường nhưng ngụy trang dưới hình thức tiền bạc, danh vọng. Chúng ta tôn thờ ma quỉ mà không hay khi chúng ta không còn coi việc thờ phượng là quan trọng, mà chỉ chú ý làm sao có lợi nhuận nhiều, đem hết tâm lực củng cố nghề nghiệp, địa vị xã hội của mình, coi thường cả luật Chúa. Ma quỉ rất tinh vi. Chúng ta không sáng suốt, không cương quyết sẽ bị sa vào bẫy của nó thôi.
Chúa Giêsu buông bỏ mọi sự chỉ chú tâm chu toàn thánh ý Cha mà thôi.
Sau cùng ma quỉ đưa Ngài lên tháp Đền thờ và bảo Ngài nhảy xuống để được mọi người khen ngợi hoan hô. Lại một trò hề lố bịch nữa! Chúa Giêsu đâu cần quảng cáo! Khi Ngài làm phép lạ, Ngài lại căn dặn không cho ai biết. Sứ mệnh của Ngài không phải là để được tôn vinh mà để cho mọi người được cứu rỗi và tình yêu của Chúa Cha được tràn tuôn cho mọi người. Chúng ta có đủ khiêm nhượng như Ngài không? Hình như chúng ta thích quảng cáo, thích những cảnh rầm rộ đèn nhạc tưng bừng.
Chúng ta đo thành công bằng những cuộc lễ long trọng, đông người, những lễ nghi hoành tráng. Chúng ta tung tiền ra để phô trương mà quên đi cái chính yếu. Có mấy người đã theo đạo khi thấy đèn đuốc ngập trời trong những ngày lễ long trọng? Thánh Phalô bảo: “Đừng theo thói thế gian”.
Những cám dỗ của Chúa Giêsu là những bài học hết sức thực tế. Ngài cho chúng ta thấy con đường phải đi, “cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa…Anh em hãy để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải mặc lấy con người mới được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thực sự sống công chính và thánh thiện”.
Mùa Chay thánh là lúc Chúa mời gọi chúng ta tiến bước theo Ngài để đi về cuộc sống mới “bén rễ sâu và xây dựng đời mình trên nền tảng là Đức Kitô Giêsu”, Đấng đã đến và đang chờ đợi chúng ta dấn thân bước theo Ngài. Ngài vẫn có mặt, vẫn gần gũi thân thương trong hình bánh nhỏ bé và đầy tình thương. Chúng ta hãy ăn lấy Ngài để được no đầy sức mạnh và tiến bước không ngừng trên con đường tình yêu Ngài đã đi.
Đã đọc: 69 |