Thánh hóa ngày lễ nghỉ (Lc 14,1-6)
Suy niệm: Một nghĩa cử không bao giờ được phép nghỉ là nghĩa cử yêu thương; một việc chẳng khi nào được phép dừng là thờ phượng Chúa. Ngày nghỉ, Sa-bát hay Chúa Nhật, ta càng dành ưu tiên cho việc phụng tự Thiên Chúa, cũng như thảnh thơi hơn để chăm lo cho thiện ích của người lân cận. Với kinh sư và người Pha-ri-sêu, chỉ được cứu chữa các bệnh nhân nguy cấp trong ngày Sa-bát; với Đức Giê-su, mọi đau đớn, bệnh hoạn của con người phải được cất khỏi, chữa lành sớm hết sức có thể, dù đó là ngày nào. Không lạ gì chính trong ngày Sa-bát, người bị phù thũng được chữa lành ngay lập tức, người phụ nữ bị khòm lưng mười tám năm được lành ngay tức thời, người bại tay ra về với bàn tay lành lặn…
Mời Bạn: “Ai vui thích trong ngày Sa-bát, cũng sẽ tìm thấy niềm vui nơi vị Chúa của ngày Sa-bát ấy” (J. Wells). Chúa của chúng ta là một Thiên Chúa vui tươi, luôn đem niềm vui cho con cái Ngài. Bạn hãy sống niềm vui ấy mỗi ngày, cách riêng trong ngày Chúa Nhật, khi công ăn việc làm được tạm gác sang một bên, bạn dành thời gian nghỉ ngơi, chăm lo nhiều hơn cho người thân trong gia đình, quan tâm hơn đến những người đang đau ốm, bệnh tật, đau khổ… trên hết, đến nhà thờ gặp gỡ Thiên Chúa là Cha nhân lành, kết hiệp với Chúa Giê-su Thánh Thể, làm mới lại niềm tin, ý nghĩa đời mình.
Sống Lời Chúa: Tôi sắp xếp lại chương trình ngày Chúa nhật với các ý hướng trên đây, làm phong phú hơn đời mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa cho con được vui hưởng ngày Chúa nhật. Xin cho các việc con trong ngày ấy được thánh hóa như ý Chúa. Amen.
Đã đọc: 9 |