Cái nhìn của Chúa
 Qua đoạn Tin mừng vừa nghe, chúng ta cùng nhau tìm hiểu về thái độ của chúng ta trước cái nhìn của Chúa.
Thực vậy, Phúc âm kể lại : Andrê, một trong mười hai người đã nghe theo Gioan Tiền hô giới thiệu Chúa Giêsu và đã đi theo Ngài. Trước hết, ông gặp em mình là Simon và nói :
- Chúng tôi đã gặp Đấng Messia, nghĩa là Đức Kitô.
Rồi ông dẫn em mình đến với Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu nhìn Simon và nói :
- Con là Simon, kể từ nay con sẽ được gọi là Kêpha, nghĩa là đá.
Tôi nghĩ rằng trong hoàn cảnh ấy, cái nhìn của Chúa Giêsu là một cái nhìn đầy tin tưởng và khích lệ. Chính cái nhìn ấy đã khiến cho Phêrô mau mắn và đáp trả lời mời gọi của Chúa. Ông đã từ bỏ ghe thuyền, chài lưới để bước theo Chúa, trở thành môn đệ của Ngài, cũng như trở thành cột trụ chống đỡ tòa nhà Giáo Hội.
Thế nhưng, cũng chính Chúa Giêsu có lần đã nhìn Phêrô bằng một cái nhìn thương xót và tha thứ. Đó là cái nhìn của Ngài vào đêm thứ năm rạng thứ sáu tuần thánh.
Bấy giờ Phêrô mon men vào sân nhà thày cả thượng phẩm, để rồi chính tại đây Phêrô đã chối Chúa ba lần, mặc dù ông đã được Ngài báo trước :
- Ngay đêm nay, trước khi gà gáy con sẽ chối Ta ba lần.
Trước cái nhìn ấy, Phêrô đã ăn năn khóc lóc cho điều sai lỗi mình đã làm, để rồi cũng vì đó, mà sau khi sống lại, Chúa Giêsu đã đặt ông làm đầu Hội thánh :
- Con hãy chăn dắt các chiên con và chiên mẹ của Thày.
Phêrô đã hiểu ra ý định của Chúa, được gửi gấm qua những cái nhìn của Ngài và Phêrô đã mau mắn đáp trả tiếng gọi ân tình, cũng như đã quảng đại chu toàn thánh ý của Ngài.
Còn chúng ta thì sao?
Rất có thể lúc này Chúa cũng đang nhìn chúng ta bằng một ánh mắt tin tưởng và khích lệ. Ngài muốn chúng ta dấn thân hơn nữa để phục vụ Ngài, cũng như phục vụ các linh hồn. Rất có thể lúc này Chúa cũng đang nhìn chúng ta bằng một ánh mắt thương xót và tha thứ. Ngài muốn chúng ta dứt bỏ con đường tội lỗi, quay trở về với Ngài như đứa con phung phá.
Vậy chúng ta đã đáp trả tiếng gọi của Chúa như thế nào? Chúng ta có mau mắn và quảng đại như Phêrô để rồi chúng ta sẽ được hưởng nhờ tình thương của Ngài, hay là chúng ta lại cúi mặt bỏ đi như câu chuyện về chàng thanh niên giàu có ?
Chàng đến tìm Chúa Giêsu để hỏi về con đường trọn lành. Chúa bảo :
- Hãy kính mến Thiên Chúa và yêu thương mọi người như lề luật đã dạy.
Chàng trả lời :
- Tất cả những điều ấy con đã tuân giữ từ thuở nhỏ, vậy con còn phải làm gì nữa.
Phúc âm đã ghi lại : Bấy giờ Chúa Giêsu nhìn chàng và yêu chàng, rồi Ngài nói với chàng :
- Con hãy về bán hết mọi của cải, phân phát cho người nghèo rồi hãy đến và theo Ta.
Trước lời yêu cầu của Chúa, chàng thanh niên đã buồn bã cúi mặt bỏ đi vì chàng là một người giàu. Rất có thể là chúng ta cũng đã lùi bước trước những đòi hỏi của Chúa để rồi cuộc sống của chúng ta cứ mãi mãi tầm thường và chìm trong tăm tối.
Paul Nagai là một thanh niên vô thần, đang theo học tại đại học y khoa, mùa hè anh trở về gia đình và đã chứng kiến cái nhìn của người mẹ trong cơn hấp hối. Chính cái nhìn ấy đã đánh động anh, đã xoay chuyển cuộc đời anh, để rồi anh đã hy sinh tất cả, đến phục vụ cho những nạn nân do hai trái bom nguyên tử đầu tiên rớt xuống Hirosima và Nagasaki.
Cái nhìn của chúng ta đối với người chung quanh là như thế nào? Cảm thông và khích lệ hay khinh bỉ và kết án. Hơn nữa, chúng ta có biết đáp trả tiếng Chúa, qua những cái nhìn mà Ngài gửi đến chúng ta hay không?
Đã đọc: 978 |