Tình Yêu Là Cội Nguồn
 Ba bài đọc hôm nay không đóng khung con người trong những suy tư về kiếp nhân sinh; nhưng xa hơn, đưa mỗi người chúng ta đi ngược lại dòng lịch sử nhân loại để tìm về cội nguồn, để lục tìm, đào bới lại tình yêu của Thiên Chúa đã nhiều lần bị lãng quên trong dòng đời vội vàng, huyên náo. "Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng" (Gr.31:33). Trải dài trên con đường lịch sử của Dân Chúa, Thiên Chúa đã kiên nhẫn nhắc nhở con người hãy tìm về nguồn gốc của mình. "Thiên Chúa tạo dựng con người theo hình ảnh mình" (St. 1: 27), và "Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp" (St. 1:31). Con người được kết tạo bằng Tình Yêu Thiên Chúa. Hay nói cách khác, con người là tinh hoa của Tình Yêu Thượng Đế. Từng tế bào trong con người là kết tụ bởi bao rung động của Tình Yêu. Ánh nhìn yêu thương từ buổi đầu tạo dựng vẫn âm hưởng, hình ảnh Thiên Chúa vẫn hiện hữu trong mỗi người. Nhưng, tình yêu con người đối với Thiên Chúa là một tình yêu mau lụi tàn và chóng quên. Điệp khúc "hãy nhớ lại xem ngươi đã từ đâu rơi xuống" (Kh 2:5) như một khẳng định mạnh mẽ hơn về vai trò của Thiên Chúa đối với con người. Thiên Chúa đòi hỏi ở con người có gì khác hơn là sự nhận ra chính cội nguồn của mình và sống đúng với những gì được mời gọi. "Lạy Cha, xin tôn vinh Cha" (Ga 12:28). Chúa Giêsu đến thế gian với sứ mạng thi hành Thánh Ý Cha là bày tỏ tình yêu chung thủy và tuyệt đối của Thiên Chúa đối với thụ tạo. Thiên Chúa không dừng lại sau khi đã dựng nên con người nhưng liên lỉ yêu thương và nâng niu con người trong tình yêu của một người Cha. Và, Chúa Giêsu là chiếc cầu nối thập toàn minh chứng cho tình yêu ấy. Chúa Giêsu luôn xác định mình đến chỉ để "tôn vinh Cha", và Thánh Ý Cha là tất cả động lực cho cuộc đời dương thế của mình. Trong lăng kính ấy, Chúa Giêsu đã chu toàn chức năng của mình đến mức tuyệt hảo nhất. Con người được sinh ra không chỉ để hiện diện hoặc thêm một con số cho thế giới này nhưng Thiên Chúa tạo dựng con người cho một mục đích cao cả nào đó (Teresa Calcutta). Vâng, mỗi người được gọi mời là một mảnh tình yêu Thiên Chúa hiện hữu cho người khác. Vì là tinh hoa tình yêu phát xuất từ Thiên Chúa, sứ mệnh đầu tiên mà mỗi người được gọi mời là trổ sinh và thăng hoa lòng biết ơn đối với Đấng Tạo Hóa, là tình yêu cho người khác như Chúa Giêsu... và mỗi người khi đã ôm trọn và thực thi sứ mệnh của mình thì là lúc có thể nói như Chúa Giêsu "Lạy Cha, xin tôn vinh Cha." Nhưng, để được như vậy, chúng ta hãy nhịp bước với Đức Kitô trên con đường khổ giá với Ngài, hiến cuộc đời trong bàn tay Thiên Chúa Cha để tìm kiếm Thánh Ý Ngài. Mỗi người phải trở thành hạt lúa mì chết đi trong lòng đất để bùng lên một sức sống mới; nghĩa là, phải chết cho sự ích kỷ tội lỗi của bản tính con người để bắt đầu khai sáng sự sống mới trong Đức Kitô. Vì mỗi người chúng ta là hạt lúa mì, là phần của mùa gặt vĩnh cữu của Chúa. Khi Ngài lên tiếng mời gọi là Ngài đòi buộc mỗi người phải chết đi và loại bỏ tất cả những gì không trung thực với cuộc sống, tránh xa đường tội lỗi, chấp nhận đau khổ, và sống cho tha nhân. Đường thập giá là ngưỡng cửa riêng của mỗi người, là thách đố của mỗi người bước theo con đường đó. Tuần chịu nạn đang tiến tới gần, mỗi người hãy tự vấn lương tâm để canh tân cuộc sống và đi vào chính nội tâm của mình, lột bỏ những lớp vỏ tội lỗi của bản tính con người mà quyền lực sự dữ đã in vết trên cuộc đời của ta. Sau cùng, chúng ta hãy nài xin Thiên Chúa hàn gắn lại những mảnh tình yêu mà vô tình chúng ta đã làm tan vỡ để cuộc đời mỗi người sẽ là khúc trường ca "tôn vinh cha muôn đời" và là quĩ đạo yêu thương phản ảnh sự hiện hữu của Chúa Ba Ngôi cho nhân loại.
Đã đọc: 1689 |