Ba món quà quý giá
 Chúa Giêsu đã để lại cho nhân loại ba món quà quí giá nhất của Ngài:
- Bí tích Thánh Thể để Chúa nuôi dưỡng nhân loại.
- Bí tích Linh mục thừa tác để Chúa tiếp tục phục vụ nhân loại.
- Giới răn yêu thương để Chúa luôn là sự hiệp nhất cho mọi người.
Suy nghĩ về biến cố hôm nay, chúng ta tự hỏi: tại sao Chúa lại làm những công việc ấy và tại sao Chúa lại trối lại những món quà quí giá ấy cho nhân loại đầy tội lỗi?
Khi trở về biến cố ngàn năm có một, chúng ta không khỏi miên man suy tưởng: chỉ vì yêu. Chử Yêu được viết hoa nói lên tình thương vô bờ, vô bến của Chúa Giêsu đối với nhân loại, đối với môn đệ, đối với từng người. Lời nói của Chúa Giêsu năm xưa vẫn như còn rõ nét trong tâm khảm của từng con người "không có tình yêu nào cao vời cho bằng tình yêu của người hiến mạng sống vì người mình yêu" (Ga 15,13). Chúa đã sống cho tới tận cùng chữ Yêu của Ngài. Ngài đã hiến mạng vì con người, Ngài đã chấp nhận tất cả, kê vai gánh lấy tội lỗi con người dù rằng Ngài vô tội.
Vào chiều hôm ấy cách đây 2002 năm trong bữa tiệc ly, trước khi lìa xa các môn đệ để thực hiện ý định của Cha, cứu độ nhân loại vào tối trước ngày lễ Vượt qua (Ga 13,1). Đây là lễ Vượt qua cuối cùng trong cuộc đời của Chúa Giêsu dưới trần thế này trước ngày Chúa Giêsu từ biệt các môn đệ (Lc 22,5-16).
Đang nửa chừng bữa ăn, Chúa Giêsu đã làm một cử chỉ đột ngột, Ngài chỗi dậy khỏi bàn, lấy khăn thắt lưng, đổ nước vào chậu, rồi rửa chân cho các môn đệ (Ga 13,4-15).
Cử chỉ rữa chân cho các môn đệ là một bài học hùng hồn Chúa muốn dạy các môn đệ trước khi Ngài lập Bí tích Thánh Thể: Bí tích Thánh Thể là Bí tích Tình Yêu. Chính vì Yêu, Chúa đã hiến thân chịu chết để mọi người, để nhân loại có thể ăn Ngài và uống máu của Ngài.
Bí tích Thánh thể chỉ rõ rằng vì Yêu Chúa đã lập Bí tích Thánh thể, nên mỗi người sống ở trần gian cũng phải hiệp nhất trong yêu thương như thánh Phaolô trong thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintô 10,16-17 đã viết : "Chén chúc tụng ta cầm mà đội ơn, lại không phải là chung phần Mình Chúa Kitô sao? Vì chưng chỉ có một bánh, nên ta tuy nhiều, ta cũng chỉ là một thân mình, vì hết thảy ta cùng chia phần một bánh" (1 Co 10,16-17).
Chúa Giêsu đã lập Bí tích Thánh Thể để hiện diện với nhân loại mãi mãi qua thừa tác của các linh mục (1 Co 11,26). Vâng, xét cho cùng Chúa đã yêu nhân loại và qua trái tim nồng nàn như rực cháy, Ngài đã trối lại cho nhân loại, cho mọi người một gia tài vĩ đại, một gia tài lớn lao đến nỗi con người không bao giờ có thể dùng tiền của để mua được. Gia tài này là gia tài Tình yêu. Gia tài phát xuất từ kho tàng là con tim, là cõi lòng đầy lữa mến của Chúa Giêsu.
Chúa mời gọi và chia đều phần gia tài ấy cho từng người, mỗi người đều có phần của mình và không có một người nào thiếu tên trong con tim của Chúa. Chúa đã gửi gia tài tới từng địa chỉ của từng con người. Chúa âu yếm kêu mỗi từng người đến lãnh phần gia tài của mình.
Tuy nhiên, đã có nhiều lần con người khước từ gia tài tình yêu Chúa gửi tặng; đã có nhiều lần con người nhiệt thành, nhưng nông nổi chối từ tình yêu của Chúa như Phêrô đã chối từ Chúa ba lần dù rằng trước đó, ông đã cương quyết muốn đi theo Thầy tới cùng; đã có lần chúng ta cũng ngủ say và say bí tỉ như các môn đệ trong vườn cây dầu vì ta chưa tỉnh thức và sẳn sàng để lãnh gia tài tình yêu.
Chúa đã cứu chuộc chúng ta với tất cả sự say sưa vì tình yêu nồng cháy của Ngài. Chúa muốn đổi mới ta, Chúa muốn ta đi theo Ngài. Chúa muốn ta gọt dũa, cởi mở, khắc đục những gì là sần sụi, là gồ ghề để nên giống Ngài. Giống Chúa, ta sẽ sống cuộc đời của Ngài như thánh tông đồ Phaolô đã nói : "Tôi sống nhưng không phải tôi sống mà là Đức Kitô sống trong tôi."
Gia tài Chúa để lại cho nhân loại, cho mỗi người chúng ta là Con Tim của Chúa: con tim nhạy cảm, con tim thương xót và con tim rực cháy lữa tình yêu, 2002 năm đã qua, gia tài của Chúa vẫn là kho tàng quí giá nhất, Chúa đang chờ đợi mỗi người chúng ta tới lấy.
Đã đọc: 1171 |