Chết
 Hôm nay đi dự lễ an táng chồng chị Loan, bị tai nan xe chết, để lại một vợ và 2 đứa con nhỏ. Khi hạ huyệt, chị Loan khóc dữ quá, làm nhiều người cũng không cầm được nước mắt, khi thấy chị còn quá trẻ mà bây giờ một mình phải nuôi 2 đứa con thơ. Trên đường về nhà, Tí lùn hỏi Tèo: - Mày thầy tội nghiệp chị Loan không ? Không biết bây giờ làm gì để nuôi con đây. - Tao thấy chị ấy khóc dữ quá, chắc chị ấy thương chồng lắm. - Dĩ nhiên rồi, khi người ta còn trẻ, tình yêu còn mặn nồng mà phải chia lìa bởi cái chết thì quá đau thương, nhất là lại đột ngột khi anh ấy không kịp nói với chị ấy những lời trăn trối cuối cùng ... Câu chuyện được trao đổi một cách trầm buồn giữa 2 người bạn trẻ, làm cho mỗi người có một suy nghĩ riêng. Bất chợt, Tí hỏi Tèo: - Mày có sợ chết không? Nếu mày chết thì ai sẽ là người khóc nhiều nhất ? - Không đợi cho Tèo trả lời, Tí nói luôn - Chắc là con Hương (bồ của Tèo) sẽ khóc nhiều nhất rồi, phải không ? Tèo như đánh trống lảng: - Không biết, thế còn mày thì sao ? Tí cũng không trả lời câu hỏi của Tèo mà nói theo dòng suy nghĩ của mình: - Này, tao thấy mày cả năm nay không xưng tội rồi đấy, mùa chay gần hết rồi, đi xưng tội đi, để nếu lỡ ... Chúa có gọi về đột ngột như chồng chị Loan cũng an lòng ... Mày thấy không, khi người ta chết đi, người thương yêu mình nhất sẽ là người buồn nhất, sẽ là người khóc thương mình nhiều nhất ... Nên khi mình bỏ Chúa thì chắc Chúa sẽ là người buồn thương mình nhất đấy, vì Chúa là người yêu ta nhất mà ... phải không ? Tèo không trả lời, nhưng có lẽ một chút đánh động đang trổi lên trong lòng Tèo ...
Đã đọc: 1177 |